Trưởng thành là quá trình thoát khỏi sự non nớt tiến tới sự chín chắn, trầm ổn, là quá trình nhận thức rõ mục tiêu của cuộc đời, là biết rõ mình muốn một cuộc sống ra sao và phát triển đi lên theo hướng đó. Con đường trưởng thành vừa khó khăn nhưng cũng lại vừa ý nghĩa.

Sự lương thiện của bạn bắt buộc phải có một chút sắc sảo trong đó nếu không sự lương thiện đó cũng như không.

Từ bỏ việc “làm người tốt” không có nghĩa là từ bỏ đi sự lương thiện, mà là sống sao cho sắc sảo, sao cho có chính kiến hơn.

Ai cũng chỉ có một cuộc đời, sao cứ mãi phải “làm người tốt” để thành toàn cho những người thậm chí còn không xứng đáng?

Học cách nhìn nhận là một phần của quá trình trưởng thành, hãy học cách tốt bụng với người xứng đáng, và sắc sảo với những người không xứng đáng.

Tốt bụng, những cũng phải có giới hạn, lòng tốt mà không có nguyên tắc thì đó gọi là nhu nhược, nhiều khi sự nhu nhược ấy còn thành toàn cho cái xấu cái ác phát triển hơn.

Khi chúng ta hiểu ra được đạo lý này, từ bỏ việc cắm đầu cắm cổ vào làm người tốt, sự trưởng thành cũng sẽ ngày một gần chúng ta hơn.